Liễu Tô nhìn qua thấy dường như thật sự không cần cô, dù công việc nhiều nhưng người làm cũng đông, ai nấy đều hứng khởi như là Tết.
Cô ngồi xuống, lấy một miếng dưa hấu đút vào miệng, ngọt thật.
Không hổ là dưa hấu cô trồng, ngon thật đấy.
“Nửa quả còn lại cũng cắt ra đi, để mọi người ở nông trường cùng ăn.”
Liễu Tô luôn rộng rãi với mọi người ở nông trường, giờ điều kiện cho phép nên cô ăn thịt cũng không thể mặc kệ người khác chỉ nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây