Thường Minh vốn còn hơi chống đối, nghe câu này thì trong lòng không khỏi chua xót, nhìn chàng lính mới mười mấy tuổi ở trước mặt.
Rõ ràng là tuổi ăn tuổi lớn nhưng lại gầy gò, thân hình nhỏ bé lại gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình.
Cha mẹ ở nhà đều là người bình thường không kiếm được lương thực gì, chỉ có thể dựa vào một mình cậu kiếm tiền cho ba người tiêu, ăn bánh ngũ cốc ba bữa cũng không đủ no.
Thường Minh không biết nói gì, chỉ có thể thầm chửi thế giới này thật đáng chết!
Thường Minh không chần chừ, cúp máy rồi vội vã chạy đến chỗ chủ nhiệm Tống, không còn lo chuyển hàng mà đẩy cửa vào ngay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây