Trong suốt quá trình, không một giọt máu heo nào rơi ra ngoài, toàn bộ đều chảy vào chậu mà Đường Duệ đưa tới.
Tuy Liễu Tô không hiểu kỹ thuật trong đó nhưng vẫn không cản trở việc cô nghĩ rằng anh Bưu là một người giết heo cực giỏi.
Liễu Tô nhìn mấy con heo chưa giết còn lại, suy nghĩ một chút rồi tiến đến gần Đường Duệ nói khẽ: “Chúng ta có nhiều heo như vậy, có nên bán vài con cho căn cứ không? Nếu Thường Minh đến, thuận tiện mời anh ta ăn món thịt heo nhé?”
Trong mắt Đường Duệ chứa đựng ý cười, anh cũng nhẹ nhàng tiến lại gần Liễu Tô.
“Em nỡ à? Mấy con heo béo tốt như vậy, em đã nghĩ đến cả năm rồi đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây