Thế là hai đứa nó nhanh chóng ngậm miếng gừng chạy trốn, sau khi chạy thật xa đã tìm được một nơi phù hợp để giấu nó đi, vì Chúng Tinh và Phủng Nguyệt vênh váo nhất thời, vừa ra khỏi bụi cỏ đã bị con hổ đen theo dõi khiến chúng nó cảm thấy bị miếng gừng này nguyền rủa.
Bây giờ gặp dữ hóa lành, chúng nó vội lấy miếng ngừng ra khoe khoang, chỉ hy vọng có thể thu hút sự chú ý của mẹ, chuyện này trôi qua êm đềm.
Thiên Hậu nhìn tới nhìn lui một lúc lâu, nó không biết đây là thứ gì nhưng nghe con gái nói dường như là đồ quý mới miễn cưỡng kìm nén cơn thịnh nộ trong lòng xuống.
Nó liếc Chúng Tinh và Phủng Nguyệt: “Grào.”
Hy vọng miếng gừng này là thứ tốt. Đi về với mẹ, đưa cái này cho Liễu Tô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây