“Grào grào!” Chúng Tinh không còn quan tâm gì nữa mà liều mạng gào thét.
Mặc dù biết có lẽ không có hy vọng nhưng vẫn hy vọng có người đến cứu hai chị em.
Khu rừng này quá khó sống rồi. Mẹ nói đúng, nếu đưa hai chị em vào rừng, e rằng bây giờ cả xác cũng không có cơ hội phân hủy.
Phủng Nguyệt thấy Chúng Tinh như vậy, trong lòng cũng tuyệt vọng, nó vẫn là hổ nhí, không muốn ở lại đây sinh hổ con đâu. Mẹ nó đã nói nếu có thể không sinh thì đừng sinh mà.
Lúc này Phủng Nguyệt không gào nổi nữa mà chỉ biết khóc, nước mắt lăn xuống từng giọt như hạt nước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây