Anh ta nhìn Lâm Lỗi, trên mặt nở nụ cười lịch sự nhưng lời nói lại có phần quá trớn: “Chào anh, tình huống anh nói chúng tôi cũng hiểu, theo lý mà nói thì chúng tôi đợi một chút cũng là bình thường.”
“Nhưng anh xem, chúng tôi là bệnh nhân nên có phần lo lắng với bệnh của mình, liệu bác sĩ có thể đến trao đổi với chúng tôi, giải thích phương pháp điều trị, cũng tiện để chúng tôi nhận biết lẫn nhau không?”
Người này nói xong cũng lấy ra túi nhựa trong suốt chứa nửa ký gạo từ túi bên cạnh, nhét vào tay Lâm Lỗi.
“Anh xem, tôi cũng vì bệnh tình nên mới nôn nóng, liệu có thể thông cảm một chút không?” Người này cười hòa nhã, lời nói xét về lý thì cũng hợp lý.
Lâm Lỗi nhấc túi gạo trong tay, vẻ mặt hơi khó hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây