Mấy lô lương thực cô bán lúc đó, nếu tính ra cũng được mấy chục ngàn cân, thật sự không ít.
Nhưng so với số lượng người đông đảo trong quân đội, thì cũng chỉ như một giọt nước rơi xuống biển cả, có lẽ cũng chẳng tạo ra được chút gợn sóng nào.
Cô không ngờ ông cụ vẫn còn nhớ rõ chuyện này.
Lão Triệu nghe Liễu Tô nói vậy, nụ cười trên mặt càng thêm tự nhiên: “Cháu đúng là đứa trẻ tốt.”
Nếu để cho những người vừa rồi ở dưới lầu nhìn thấy cảnh tượng này, e rằng mắt cũng phải trợn ngược lên mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây