Hai gốc thực vật cứ thế bạn đẩy tôi thì tôi húc bạn, thậm chí, thực vật cộng sinh của Tống Tùng còn dùng cánh hoa của mình vả hành tây đối diện một cái. Lực sát thương gần như bằng không, nhưng lại cực kỳ nhục nhã.
Hành tây đối diện bị đánh thì bức xúc lắm, không tài nào nhịn nổi sự nhục nhã này, màu sắc nguyên của hành tây như đậm thêm, nó dồn lực, lao nhanh như bay về phía đoá hoa màu vàng kia, cảm giác như muốn cá chết lưới rách vậy.
Tới đi, tao không sống được thì mày cũng đừng hòng thảnh thơi.
Liễu Tô chưa từng gặp cảnh tượng này bao giờ nên có hơi lo, không biết có nên giúp một tay hay khuyên bảo gì không. Tống Tùng nhìn thấy vẻ mặt này của cô thì bật cười thành tiếng, vội kéo tay Liễu Tô lại: “Cô đừng nhúng tay vào, tính cách của chúng chẳng khác nào trẻ con cả, kiểu giây trước còn đánh lộn, giây sau đã làm hòa rồi, chúng ta cứ tám chuyện của mình thôi, không cần để ý tới bọn chúng làm gì. Phải rồi, cô còn chưa nói mình muốn uống gì đúng không?”
Dù vậy, Liễu Tô vẫn cảm thấy không yên tâm: “Để vậy có ổn không thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây