Cầm Âm là một cô gái cực kỳ hiền hòa, giọng cũng nhỏ nhẹ, thanh thoát, vừa nghe Tần Vũ Sinh giới thiệu, cô ấy lập tức nhoẻn miệng cười niềm nở với Liễu Tô: “Xin chào Liễu Tô, cô có muốn xem phim không? Tôi có thể làm cho cô xem.”
“Không cần, không cần đâu.” Liễu Tô vội lắc tay từ chối, sao cô có thể mặt dày tới độ mới gặp mặt lần đầu đã mượn dị năng của người ta chơi được chứ.
Không chờ Liễu Tô và Cầm Âm nói thêm đôi ba câu, Tần Vũ Sinh đã lôi cô đi. Anh ta kéo cô đi một vòng, giới thiệu cho cô biết một đống người, rồi mới bị bạn bè của mình gọi sang chỗ khác trò chuyện. Trước khi đi, Tần Vũ Sinh không quên dặn dò Liễu Tô rằng người ở đây khá tốt, nếu thấy không quen thì có thể tới tìm anh ta chơi.
Liễu Tô gật đầu, nhìn Tần Vũ Sinh lẫn vào đám đông, lòng khẽ thở phào. Tần Vũ Sinh sôi nổi quá, làm cô cảm thấy hơi mất tự nhiên, ngày thường cô thích tìm những nơi yên tĩnh hơn.
Tần Vũ Sinh đi rồi, Liễu Tô đưa mắt nhìn quanh, mọi người trong phòng đang túm tụm chuyện trò, tán gẫu, có nhóm thì nhỏ giọng như thì thầm, cũng có tốp lại vui vẻ cười đùa thật to. Xét tổng thể thì bầu không khí ở đây khá là thả lỏng. Lúc ánh mắt của họ chạm phải ánh mắt Liễu Tô, ai cũng mỉm cười thân thiện, còn gật đầu chào Liễu Tô từ xa. Thấy vậy, Liễu Tô bỗng thấy dễ chịu hơn nhiều, cảm giác cũng không tệ lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây