Mặc dù Liễu Tô nghĩ không có ai đến ám sát mình, cô đâu phải lãnh đạo quốc gia nào. Nhưng nghĩ lại nhiều người tham gia thế này, cũng không thiếu hai người bọn họ nên cô gật đầu đồng ý.
Đường Duệ đi nhanh, không lâu sau đã xách một giỏ nhỏ đan bằng cỏ ra.
Liễu Tô liếc nhìn, bên trong có hơn 20 quả chanh.
Đường Duệ nhìn Liễu Tô, tươi cười rạng rỡ như ánh nắng mùa hè: “Biến ra nhiều thịt heo nướng vậy ăn không hết thì lãng phí, chúng ta có chanh, muốn ăn thịt heo nướng lúc nào thì biến ra lúc đó, lần này chủ yếu là xem ai may mắn nhất.”
Liễu Tô nghe xong cũng thấy có lý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây