Từ Châu không hề khách sáo, sau này cả người anh ta đều là của Liễu Tô, cho dù Liễu Tô cho anh ta thanh kiếm, thanh kiếm này cũng thuộc về Liễu Tô.
Anh ta không có gì phải xấu hổ cả.
“Được, cảm ơn.”
Liễu Tô gật đầu.
Một cây to như vậy có thể nấu chảy ra rất nhiều sắt, bình thường cô ít dùng đến, giữ lại để làm gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây