Hôm qua cô đã nói trước với ông Trịnh, cô có thể giúp chữa bệnh nhưng phải đợi cô làm xong việc đồng áng đã.
Dù sao cô cũng không thể vì nghĩa vụ mà ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của mình được.
Đường Duệ vừa lái xe vừa giải thích với Liễu Tô: “Mỗi ngày căn cứ đều gửi người đến chữa bệnh, đủ mọi loại người, thôi thì chuyển họ sang nông trường bên kia, cũng đỡ cho người ngoài vào nông trường của chúng ta.”
Liễu Tô nghe xong gật đầu: “Được.”
Không hổ danh là quản gia của cô, đúng là suy nghĩ chu đáo, chuyển hết những người đó sang bên kia cũng tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây