“Quỳ cái gì chứ, ông ơi, ông lớn tuổi như vậy, quỳ trước cháu làm gì?”
Liễu Tô toát cả mồ hôi, suýt chút nữa nói giọng địa phương, mặc dù dị năng giả trông có vẻ trẻ tuổi, nhưng ông cụ này không biết lớn hơn cô bao nhiêu tuổi, sao có thể để ông cụ quỳ lạy cô được, đùa gì vậy.
Liễu Tô đứng dậy định chạy, nhưng ông cụ lại kéo cô lại không buông, ông ta thật lòng muốn cảm ơn Liễu Tô: “Cô gái, vậy như thế này đi, tôi neo đơn một mình, cũng không có nơi nào để đi, tôi ở lại đây nấu cơm cho cô được không? Tôi không cần gì cả, chỉ cần cho tôi một miếng cơm là được.”
“Đừng thấy tôi như thế này, trước khi xảy ra thiên tai, tôi là đầu bếp hàng đầu quốc gia, cả nước không có mấy người là đối thủ của tôi, chỉ cần cô muốn ăn gì, tôi đều có thể nấu được, tôi không nói đùa đâu, thật đấy, không tin cô cho tôi nấu một bữa cho cô thử.”
Ông cụ thật sự muốn cảm ơn Liễu Tô, ông ta chỉ còn một mình, người thân đều đã chết trong trận thiên tai, mà dị năng ông ta thức tỉnh được lại là điều khiển dụng cụ nhà bếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây