Nghe Tùy Bưu nói, Chúng Tinh và Phủng Nguyệt nín thở.
Nếu không phải ở nhà đã biết Tùy Bưu là người như thế nào, còn tưởng rằng anh ta đang dằn mặt họ.
Chúng Tinh nhìn Tùy Bưu chăm chú, giả vờ không hiểu, ra hiệu cho Phủng Nguyệt cõng Liễu Tô nhảy qua.
Chắc chắn phải chăm sóc tốt cho bà chủ, có bà chủ chống lưng, sau này mới có thể ngang dọc ở nông trường.
Phủng Nguyệt nghe lời, đi đến bên cạnh Liễu Tô nằm xuống, ra hiệu cho Liễu Tô cưỡi lên người nó, Liễu Tô hiểu rồi nhưng vẫn còn hơi do dự, con hổ này có vẻ không lớn lắm, phải lớn rồi mới cưỡi được chứ nhỉ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây