Sau khi Đường Duệ nghe xong cũng không nói gì, anh cũng gật đầu.
Liễu Tô sắp xếp khá hợp lý, vậy thì cứ nghe cô.
Khi hai người nói chuyện, Tùy Bưu ở bên kia đã tỉnh lại, anh ta quý trọng ăn hai hạt dưa, lại không nỡ, nhanh chóng cất vào phòng ngủ của mình.
Lần trước Liễu Tô mời anh ta ăn chung nhưng mà đó là ăn đồ của Liễu Tô, đương nhiên phải ăn càng nhiều càng tốt, ai lại ăn đồ của sếp mà còn kiềm chế? Phải ăn cho phá sản mới thôi! Bây giờ ăn đồ của mình, vẫn nên tiết kiệm thì hơn.
Trong lúc Liễu Tô và Đường Duệ đang nói chuyện, Tùy Bưu nhìn mấy thùng sơn trên mặt đất, đảo tròng mắt một cái, anh ta có một ý tưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây