Đường Duệ thấy Liễu Tô quay lại nhìn cũng nhìn theo, thấy ánh mắt của Liễu Tô dừng lại trên người Tùy Bưu, anh không quan tâm lắm nên quay đầu lại, tiếp tục đan áo.
Đường Duệ đã quá quen với sự kỳ quặc của Tùy Bưu, một người cường tráng nhưng toàn nói năng vô tri. Bây giờ hễ nghe thấy Tùy Bưu nói gì anh sẽ tự động bỏ ngoài tai.
Dù sao phần lớn lời nói của Tùy Bưu đều là vô nghĩa, không nghe cũng chẳng sao!
Thảm họa thiên tai đã khiến nhiều người trở nên bất thường, rất hiếm ai còn bình thường nổi, hầu hết mọi người đều có vấn đề về tâm lý. Đáng tiếc là không có bác sĩ tâm lý, họ chỉ còn cách tự điều chỉnh thôi.
Ngay cả Đường Duệ cũng không dám nói tâm lý của mình hoàn toàn khỏe mạnh. Sau khi chứng kiến quá nhiều cảnh sinh ly tử biệt, nội tâm không ngừng bị giày xéo, anh cũng càng ngày càng trở nên lạnh lùng vô cảm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây