Với lớp bùn cỡ này thì có muốn đi cũng đi không được.
“Ôi trời ơi, lương thực của tôi!!!” Liễu Tô hô to một tiếng, mưa lớn như thế, mong là đừng làm úng cây trồng của cô.
Lúc này Liễu Tô cũng không đoái hoài tới những chuyện khác. Mới vừa rồi cô còn kêu Đường Duệ mặc áo mưa nhựa thì giờ cô đã tự xông ra ngoài, cũng không thèm khoác áo mưa.
“Anh Anh”, “Anh Anh”, Liễu Tô hô lên, mặc kệ Anh Anh có đến hay không.
Cô vội vàng vọt tới trước bếp lò, không thèm nhìn trước mắt là cái gì mà vác từng túi lớn vào trong nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây