Mọi người vui vẻ nên không phản bác, nói làm thì làm, lập tức khởi công.
Đường Duệ rất hài lòng, anh lấy ra năm mươi ký lương thực vì hy vọng có thể đạt được mục đích này, nếu có thể dùng ít lương thực giải quyết vấn đề lớn, để mọi người làm việc tích cực hơn thì cớ sao mà không làm?
Đường Duệ tiếp tục thương lượng với Thường Minh: “Hôm qua chúng tôi bắt được một trăm con gà rừng. Quân đội có lấy không?”
Hôm qua bọn họ bắt được một trăm năm mươi con gà rừng, chỉ là Đường Duệ để lại năm mươi con cho nhà mình ăn, còn dư thì đem đi bán.
“Lấy.” Thường Minh không chút do dự, nào có đạo lý người ta đưa thịt mà không nhận? Trước đó anh ta thấy gà rừng mà thèm, chỉ là anh ta không tiện đi săn ở nông trường của Liễu Tô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây