Nghe Đường Duệ nói vậy, Liễu Tô yên tâm rồi, đưa tay nhét phần xương còn lại của mình vào miệng Tịch Lịch. Tịch Lịch ngậm lấy rồi chạy đi, đầu cũng không ngoảnh lại.
Điều này khiến Lôi Lôi, kẻ đến muộn hơn Tịch Lịch một bước cảm thấy có chút tiếc nuối. Đều do nó bình thường đã quá rụt rè, không đi tìm Liễu Tô xin ăn, nên mới bỏ lỡ bữa ngon hôm nay. Nó cũng rất muốn ăn xương gà mà.
Cái đó ngon lắm.
“Ư ử ~” Trong giây lát, Lôi Lôi cũng ậm ừ trong cổ họng. Liễu Tô nghe thấy, quay đầu lại, liền nhìn thấy ánh mắt tội nghiệp của Lôi Lôi.
“Đến đây, em cũng đến đây đi,“ Liễu Tô vẫy tay gọi Lôi Lôi đến, rồi đưa cho nó phần xương gà mà Đường Duệ đã gặm xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây