Đường Duệ an ủi Liễu Tô: “Em cứ yên tâm, không xảy ra chuyện gì đâu, bên phía quân đội cũng có căn cứ chăn nuôi của riêng mình mà, tri thức họ nắm giữ có khi còn sâu rộng hơn em nghĩ nhiều đó.”
Nghe vậy, Liễu Tô yên tâm hơn hẳn, nếu quân đội cũng có, vậy khả năng đi cướp của người khác sẽ không quá cao.
Có điều…
“Anh biết nuôi giòi thế nào không?”
“Nuôi giòi?” Đường Duệ không hiểu tại sao tự dưng Liễu Tô lại nhắc tới đề tài này, chẳng lẽ cô tính nhập thú ăn kiến về nuôi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây