Tùy Bưu cơm nước xong xuôi, trong những người này thì anh ta ăn nhiều nhất, tấn công hai bên không có ai giành được lại anh ta, húp cháo còn nhanh hơn chó uống nước, chỉ thiếu nước dùng đến cả dị năng.
Tùy Bưu cảm giác bụng đã lâu chưa được ăn no, anh ta rất có cảm tình với Liễu Tô. Anh ta chỉ muốn ở lại nơi có thể ăn no bụng này, dâng hiến quãng đời còn lại của anh ta!
Thế là ánh mắt nhìn Liễu Tô khó tránh khỏi hơi ngượng ngùng, lại có chút muốn nói rồi thôi, hai tay nắm chặt, cơ thể vặn vẹo. Nhìn về phía Liễu Tô ấp a ấp úng hỏi: “Liễu Tô cô thấy tôi thế nào?”
Liễu Tô nghe câu hỏi thế thì giật thót, cả người run lên, cái gì? Thế nào? Một đầu của anh đã có thể chứa được gấp đôi tôi, anh nói thế nào là thế nào đây?
Đường Duệ nhìn không nổi nữa, quá cay mắt rồi, thật đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây