Mặc dù Liễu Tô không có năng lực chiến đấu, nhưng động tác nhảy xuống chiếc xe ba bánh của cô vẫn khá nhanh nhẹn.
“Xin chào, chúng tôi đã liên lạc với bên anh trước rồi. Hôm nay chúng tôi tới là để thương lượng việc thuê loài thú ăn kiến.”
Trước đó Đường Duệ đã nói chủ quán bán thú ăn kiến là một người đàn ông trung niên, không biết vì sao khi tới sạp hàng lại là một người phụ nữ trung niên.
Nhưng Liễu Tô nhìn lướt qua thấy số sạp hàng không hề sai, cô còn định mở miệng hỏi.
Ai ngờ câu đầu tiên người phụ nữ kia nói là: “Cô tới muộn rồi, tôi đã cho thuê thú ăn kiến.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây