Lục Mân cười nói: “Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, căn cứ thứ ba nghèo rớt mồng tơi, ai cũng biết, có thực vật biến dị gì cũng đều ăn hết, chẳng ai hơi đâu mà tìm đến chỗ tôi.”
Im lặng là chốn bình yên.
Thấy Lục Mân hào phóng như vậy, Liễu Tô không khách sáo, lấy phần của Lục Mân ra đặt trên đất.
Lục Mân nhìn thùng và bao tải đựng đầy nòng nọc ếch sống và nấm trên đất, hiếm thấy hơi im lặng.
Hình như còn tùy tiện hơn cả anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây