“Được rồi, chúng tôi sẽ đợi ở ngoài.” Tiêu Hùng Miêu cười đồng ý, không để ý đến sự phản kháng của Tiêu Bách Linh mà kéo cô ta ra ngoài.
Vài người nhanh chóng ra khỏi phòng, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Tùy Bưu bước lên, nhẹ nhàng cầm lấy A Lê trong tay rồi bắt đầu chữa trị. Cơ thể nhỏ bé của A Lê bị bàn tay to như quạt của anh ta che kín, không ai nhìn thấy nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc chữa trị.
Chẳng mấy chốc trong phòng đã vang lên những tiếng kêu đau đớn quen thuộc.
Ngoài phòng, Tiêu Bách Linh vừa ra ngoài đã thay đổi sắc mặt, cô ta lộ vẻ hung dữ: “Anh, sao anh kéo em ra ngoài làm gì? Em còn muốn ở lại xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây