Mạnh Thính Vũ cũng không giấu diếm gì, cô nghiêng đầu nói với Thịnh Thao: "Đây là lần đầu tiên em được bạn trai đưa đến dự sinh nhật của bạn cùng phòng."
Cô thề những gì cô nói đều là sự thật.
Thịnh Thao nghe xong lời này, đuôi mắt anh ấy cong lên thoải mái, nắm chặt tay cô, nửa đùa nửa thật nửa nghiêm túc nói: “Không cần chuẩn bị quà, về sau có không ít chuyện như vậy. Nếu là nữ mời thì em chuẩn bị quà tùy tâm thôi, còn nếu là nam thì miễn đi, anh sợ anh nhịn không được mà đánh người ta.
Mạnh Thính Vũ cong môi: "Biết rồi. Vậy còn anh, anh tặng anh ấy quà gì?"
"Trong ký túc xá của bọn anh không có truyền thống tặng quà." Thịnh Thao nhún vai: "Sau khi suy nghĩ một chút, anh vẫn cảm thấy việc chuẩn bị quà cho bọn họ rất kỳ quái. Dù sao bọn anh khi ai sinh nhật đều mời ăn cơm. Điều này đều bớt việc cho mọi nhà, một năm có rất nhiều lễ hội, trong đó có hai lễ tình nhân, còn có lễ giáng sinh, quan tâm và tặng quà cho bạn gái cũng đã tiêu tốn tất cả linh cảm và tế bào não rồi, đâu còn thời gian để suy nghĩ xem nên tặng quà gì cho bạn cùng phòng, nỗ lực mù quáng trong vô vọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây