Hơn tám giờ, Ân Minh đã từ ngoài trở về, thấy mọi người đều đang ở đây thì vui mừng, tay vừa kéo khăn quàng cổ ra vừa nói: “Những người quen tớ chắc hẳn đều đã biết, sinh nhật của tôi đã sắp đến rồi, theo quy tắc cũ, tôi sẽ mời các cậu ăn cơm...
Ân Minh nhìn về phía Thịnh Thao, vỗ trán một cái, bày ra giọng điệu yểu điệu nói: “Anh Thao, cho phép mang người nhà tới nè.
Thịnh Thao làm một động tác OK: “Được rồi, chắc chắn sẽ dẫn theo người nhà tới.
Ân Minh kéo ghế ngồi xuống, rồi lại sâu kín mà thở dài: “Nghĩ đi nghĩ lại thấy thật tàn nhẫn, sinh nhật tôi đây còn không có người nhà để tổ chức.
Vương Viễn Bác an ủi anh ấy: “Anh Thao mới đúng là người ngoài cuộc, chỉ có cậu ta có người nhà để dẫn theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây