“Được rồi, đừng có bày đặt làm Thánh Phụ nữa. Lần này Mạnh Thính Vũ rất nhẹ nhàng đẩy anh ra ngay, cô lười biếng ngồi lên ghế, ngước mắt nhìn anh: “Tôi có thể phải chia tay với Thịnh Thao hay không, khi nào chia tay, mấy chuyện này đâu liên quan đến anh, tự mà quản tốt thân anh đi.
Từ Triều Tông dường như không còn nhận ra Mạnh Thính Vũ, anh quay đầu nhìn cô, thực cố tình mà xem nhẹ câu “Tôi thích anh kia: “Thính Vũ, chúng ta cũng đâu phải thật sự còn mười tám mười chín tuổi, có cần anh nhắc em thật ra em đã ba mươi sáu rồi không? Em có thể trưởng thành một chút được không?
“Vậy có cần tôi nhắc anh một câu rằng, giữa chúng ta không còn bất kỳ một mối quan hệ nào không. Mạnh Thính Vũ nhìn thẳng vào anh: “Anh muốn ở lại cũng được thôi, đợi Thịnh Thao trở lại tôi sẽ mở cửa luôn, một tên ba mươi bảy tuổi trưởng thành anh đây, có chắc là muốn tham dự vào cuộc tình tay ba máu chó này chứ?
Từ Triều Tông nhìn chằm chằm cô.
Anh cho rằng mọi chuyện đều sẽ thuận lợi, nếu cô là Mạnh Thính Vũ mười tám tuổi, có lẽ cô sẽ không bởi vì người xa lạ là anh đây nói mấy câu mà chia tay với Thịnh Thao, anh cũng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, không định tiếp tục xen vào chuyện của người khác. Nhưng cô cũng đã trở lại, còn là Mạnh Thính Vũ đã cùng anh bên nhau suốt mười tám năm, cũng biết rõ đến với Thịnh Thao sẽ không có kết quả nào, vậy vì sao cô không chia tay? Còn ẩn chứa điều gì nữa?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây