Cũng may là Thịnh Thao không ngốc, anh ấy còn biết là chuyện này không thể để Mạnh Thính Vũ biết.
Ân Minh sảng khoái nói: "Anh đúng là có lòng mà, nhưng mà anh cũng không cần cẩn thận như thế, nếu cô ấy mà phát hiện, thì chắc chắn cô ấy sẽ cảm động lắm cho mà coi."
Từ Triều Tông: "...."
Thịnh Thao lắc đầu: "Tôi không cần em ấy cảm động, tôi chỉ muốn làm cho em ấy vui thôi."
Từ Triều Tông không thể tiếp tục nghe được nữa. Anh bước nhanh hơn, vượt qua Thịnh Thao và Ân Minh mấy bậc tầng cấp. Ân Minh nhìn thấy anh liền kêu lên: "Từ Triều Tông, cậu bước nhanh như thế làm gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây