Từ Triều Tông lúc này cũng rất chật vật, nút thắt áo sơ mi đều bị bung ra.
Mạnh Thính Vũ đi chân đất đứng ở một bên, hai người đối mặt cười một tiếng, càng cười càng to hơn.
"Thành thật mà nói, nếu như hôm nay mất mạng ở nơi này, hai chúng ta thật sự bị thua thiệt lớn." Từ Triều Tông chống nạnh, một bên thở vừa nói, "Rõ ràng nói ít nhất cũng có thể sống đến ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, một lần nữa, hưởng thọ hai mươi, hai mươi mốt, trùng sinh này gọi là gì, rõ ràng là ba mươi trừ mười lăm."
Mạnh Thính Vũ dựa lưng vào tường, cũng đang cố gắng bình tĩnh lại nhịp tim vẫn còn đang đập mạnh, nghe vậy lại bị chọc cười, cảm thấy câu nói của anh rất thú vị cũng rất đúng chỗ, giơ lên một ngón tay cái lên cho anh.
Anh cũng học cô giơ ngón tay cái lên, cùng cô đụng một cái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây