Hai người càng ngày càng gần, dư quang của Từ Triều Tông vẫn chú ý cô, quyết đoán, anh lãnh khốc vô tình bỏ qua bọn nhỏ quấn quýt lấy anh, tư tâm rất nặng đi tới trước mặt Mạnh Thính Vũ, anh xác định cô sẽ không nhận ra anh, như một trò chơi đùa giai, cầm bong bóng, hai ba cái thổi lên, muốn làm cho cô một con chó nhỏ.
Mạnh Thính Vũ lui về phía sau hai bước, vội vàng xua tay, vẻ mặt đều viết kháng cự: “Không không không, tôi không cần, cám ơn.
Cô cảm thấy động tác bóp bong bóng của người này có chút thô lỗ, hơn nữa nhìn qua cũng không quá thuần thục, cảm giác bong bóng rất dễ nổ tung.
Quá nguy hiểm, cô chỉ muốn tránh thật xa.
Động tác trên tay Từ Triều Tông cứng ngắc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây