Đúng rồi, anh không hề hay biết, anh cũng chưa từng chú ý tới cô dần dần héo hon.
Mạnh Thính Vũ ngủ cũng không an ổn, cô có hơi hơi lạ giường, đây lại là hoàn cảnh xa lạ như thế, mà cô còn đang truyền dịch, chỉ ngủ chợp mắt được nửa tiếng, sau đó cô mơ mơ màng màng tỉnh lại, đúng lúc nhìn thấy Từ Triều Tông ngồi dưới đất, thấp giọng nói một câu: "Về rồi sao?"
Trong khoảnh khắc này.
Gió len lỏi qua khe hở của cửa sổ chưa đóng chặt.
Giống như đưa anh trở về biết bao nhiêu ngày đêm của kiếp trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây