Mạnh Thính Vũ chậm rãi thu lại ý cười trên mặt, sau khi im lặng tầm mười mấy giây, thấp giọng nói: "Tôi sẽ đến hỏi anh ấy, nếu chuyện đó là anh ấy làm, tôi sẽ cho anh một lời giải thích."
Từ Triều Tông nhìn về phía cô, khẽ than một tiếng nhỏ gần như không nghe được: "Anh thật sự có chút hối hận khi nói chuyện này cho em nghe."
"Vậy sao." Cô liếc mắt nhìn anh một cái, giọng điệu bình thản nói: "Nhưng tôi đã biết rồi, Từ Triều Tông, cho dù nói như thế nào, chuyện này tôi vẫn phải cảm ơn anh."
Từ Triều Tông muốn hỏi, còn những chuyện khác thì sao?
Lời đến bên miệng vẫn nuốt ngược trở vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây