Không thể nghi ngờ đây là cảnh tượng khiến cho người ta phải cảm động, Tần Độ cứ như thế nhìn chằm chằm cô với ánh mắt dịu dàng, Mạnh Thính Vũ cảm nhận được ánh mắt của anh ấy, cô quay đầu lại, cô và anh ấy bốn mắt nhìn nhau, cô mỉm cười: “Anh đói rồi phải không, em nấu đồ ăn rồi.
Tần Độ kéo lê đôi dép bước tới, ôm lấy cô từ đằng sau, cằm của anh ấy chống ngay trên đỉnh đầu của cô, anh ấy liếc nhìn vào nồi. Bởi vì anh ấy ngủ sâu giấc nên giọng nói có hơi khàn khàn: “Đây là gì vậy?
“Canh lộn xộn. Trong tủ lạnh có cái gì ăn được em đều lấy ra cả rồi, có trứng chiên, còn có nấm hải sản và miến, mùi vị ăn được chứ.
“Có thể ăn là được rồi, anh cũng không kén ăn.
Anh ấy cúi đầu cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây