Từ Triều Tông hoàn toàn không thèm quan tâm đến Phương Dĩ Hằng, anh chỉ sửa sang lại bản thân một chút, chịu đựng cơn đau đớn truyền từ phần eo lên rồi giả vờ như không có chuyện gì, từ từ đi đến thang máy của bãi đỗ xe.
Đợi khi Phương Dĩ Hằng không còn thấy bóng lưng của Từ Triều Tông nữa, điện thoại của anh ta cũng rung lên, đó là Chương Nhất Minh gọi đến.
Trong điện thoại, Chương Nhất Minh thở phì phò, nói: "Anh Tiểu Phương, em sắp đến quảng trường rồi! Các anh đang ở đâu thế?"
"Từ Triều Tông vừa mới vào thang máy, chắc cũng đi đến quảng trường đấy." Phương Dĩ Hằng dừng một chút, chần chừ căn dặn: "Nhất Minh, nếu em thấy anh ta đến, em đừng bị dọa sợ nhé, tốt nhất em cũng đừng hỏi thêm anh ta đã có chuyện gì xảy ra."
"Vì sao thế? Đúng rồi, anh Tiểu Phương, anh nói thầy Từ bị người ta trút rượu, thế chuyện gì đã xảy ra?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây