Thiếu chút nữa Từ Triều Tông cười không nổi.
Anh phát hiện ra bây giờ anh rất mẫn cảm, không nghe được từ như vậy.
Anh ẩn nhẫn, mặt ngoài lại làm bộ vân đạm phong khinh, không thèm để ý: "Hóa ra là như vậy."
Mạnh Thính Vũ liếc nhìn anh: "Anh cũng không cần đoán gì nữa, sau đó tôi và Phương Dĩ Hằng rất ít gặp nhau…"
Nói tới đây, cô chần chờ một giây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây