"Anh Thao, cậu nói đi." Sau khi mở loa ngoài, Ân Minh liếc nhìn Từ Triều Tông: "Hôm nay cậu phát điên cái gì vậy, cậu hỏi tôi đàn em đang ở bên cạnh ai, tôi chắc chắn không biết rõ rồi nhưng có người rõ đấy."
Thịnh Thao không còn cáu kỉnh vội vã như trước, cũng bình tĩnh lại, bất kể trong lòng có ghét Từ Triều Tông đến mức nào, nhưng ở trước mặt người này, anh ấy không muốn mất mặt.
Giọng điệu của anh ấy vẫn bình tĩnh dịu dàng như trước: "Cũng không phải chuyện gì to tát cả, mặc dù tôi đang ở nước ngoài, nhưng vẫn thường xuyên liên lạc với Thính Vũ."
Từ Triều Tông ngước mắt lên, ánh mắt mỉa mai.
"Hôm nay lúc tôi nói chuyện phiếm qua điện thoại với Thính Vũ, có một người đàn ông nói chuyện với em ấy, nghe có vẻ là người quen, tôi hỏi Thính Vũ thì Thính Vũ nói em ấy đang ăn cơm với bạn học cũ. Ân Minh, tôi muốn cậu nghe ngóng hộ chút người này rốt cuộc là ai." Thịnh Thao nuốt lại câu "Tôi cảm thấy không ổn lắm" lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây