Nói đến đây, vẻ mặt của anh hơi ngượng ngùng: "Cháu muốn sau này sẽ ở lại thành phố Yến để phát triển, so với người trong thành phố sẽ khó khăn hơn nhiều, nên suốt ngày trừ việc học trên lớp cháu chỉ nghĩ tới chuyện làm sao để kiếm tiền, thậm chí còn chưa nói được một câu với những cô bạn gái, dì hỏi cháu những chuyện này, cháu thực sự không biết phải nói thế nào.
Mạnh Lệ Trân hiếm khi thấy anh như vậy, bị chọc cười, nhưng cũng từ trong thâm tâm cảm khái nói: “Tiểu Từ, dì chưa từng thấy đứa trẻ nào chăm chỉ hơn cháu, tương lai cháu nhất định sẽ đạt được thành tựu. Dì Mạnh nhìn người luôn đúng, về phần bạn gái, khi nào muốn thì nói với dì một tiếng, dì xem có thể giới thiệu cho cháu hay không."
Từ Triều Tông vội vàng xua tay: "Không được, cháu tạm thời vẫn chưa nghĩ đến điều này."
Hai người không ở trong thư phòng lâu, chỉ vài phút.
Lúc ra ngoài, Mạnh Lệ Trân mặt đầy ý cười, Từ Triều Tông vẻ mặt cũng rất ung dung thoải mái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây