Buổi tối, Nghiêm Lẫm dựa vào đầu giường đọc sách. Tô Hương Thảo rửa mặt xong, cầm lọ kem bông tuyết, thoa lên mặt và mu bàn tay, cả người thơm phức chui vào chăn.
Cô kể cho Nghiêm Lẫm nghe chuyện đi tìm nhà hôm nay, Nghiêm Lẫm không có ý kiến gì, nói là tin vào mắt nhìn của cô.
Tô Hương Thảo nghĩ, tin tưởng cô như vậy có phải là quá mù quáng không. Nhưng nghĩ lại, tình hình kinh doanh của quán cơm hiện tại rất tốt, mỗi ngày đều có không ít người xếp hàng chờ ăn, Tô Hương Thảo thấy, chuyện này khả năng lớn là sẽ thành.
Lùi một vạn bước mà nói, nếu không được, lỗ tiền thuê nhà thì dù sao từ đầu cũng đã trắng tay, cô chẳng qua chỉ cần làm lại từ đầu, làm ăn kinh doanh thì có ai không phải chịu một chút rủi ro. Nghĩ như vậy, cô liền quyết định, phải thương lượng cho xong chuyện căn nhà kia.
Cô liếc nhìn Nghiêm Lẫm, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, đường nét khuôn mặt nghiêng của anh rõ ràng, đôi lông mày rậm và dài, có một vẻ đẹp vừa cương nghị vừa lạnh lùng. Tô Hương Thảo không khỏi một lần nữa cảm thán trong lòng, đẹp trai thật. Cô đưa tay ôm lấy cổ anh, vùi mặt vào ngực anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây