Ngay lúc anh đắm chìm trong tưởng tượng của mình vô cùng vui sướng thì đột nhiên tiếng phát ra từ máy ghi âm làm anh giật mình, kéo suy nghĩ của anh trở về thực tại.
Tô Hương Thảo tua lại băng từ, nhấn nút phát, máy ghi âm liền phát ra giọng nói rõ ràng của một người phụ nữ.
“Hai mươi ba năm trước, chính là năm em mất tích, trên chuyến tàu từ Vân Thành về quê, chị nghe chị cả Tất Hồng nói chuyện với mẹ. Họ tưởng chị đã ngủ rồi nhưng thực ra chị chỉ nhắm mắt, lúc đó vẫn chưa ngủ.”
Ninh Huệ Như kinh ngạc và nghi hoặc nhìn Tô Hương Thảo: “Đây là giọng của Tất Tú?”
Mà Tất Tuyết lúc này, hiển nhiên đã nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây