Hắn ta thua bạc tức tối, về nhà là đánh chị một trận, hắn ta thật không coi chị là người mà! Nếu cứ tiếp tục thế này, chị sợ sớm muộn gì cũng bị hắn ta đánh chết mất!”
Tất Tuyết nhìn Tất Tú, im lặng không nói. Không ai hiểu rõ hơn cô, cái tên họ Tưởng kia là loại khốn nạn như thế nào. Cô cũng tin rằng, nếu Tất Tú tiếp tục sống với người đàn ông đó thì sớm muộn gì cũng bị đánh chết. Bởi vì, kiếp trước cô đã chết như vậy. Nhưng tại sao cô phải giúp Tất Tú chứ, kiếp trước không có ai giúp cô cả.
“Chị tìm em làm gì? Chị đi tìm bố mẹ đi. Là họ nhận tiền sính lễ, gả chị cho người đàn ông đó, chứ không phải em.” Cô nói.
Tất Tú khóc lóc nói: “Chị tìm rồi, vô dụng thôi, mẹ khuyên chị nhẫn nhịn, bảo nhẫn nhịn là được rồi. Nhưng chị thực sự không nhẫn nhịn được nữa rồi!”
Phản ứng của mẹ cô cũng hoàn toàn nằm trong dự đoán của Tất Tuyết, bởi vì kiếp trước, mẹ cô cũng đối xử với cô như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây