Khi Tống Lạc nhìn sang, lông mi cô ta run rẩy, môi hơi mấp máy, muốn nói lại thôi.
Tống Lạc quan sát Tần Ngữ một lúc, rồi khinh thường nhếch mép:
“Hồi đó tôi như bị ma nhập mà thích anh ta, kết quả là suýt nữa thì mất mạng, chúc cô may mắn, cũng chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”
Nói xong, cô ấy quay người bỏ đi, lười phí sức vào hai người này.
Thấy anh trai cũng xuống xe, đứng trước mặt hai người nói chuyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây