Người đàn ông muốn cô ngồi ra phía sau, an toàn hơn.
Ánh mắt chuyển đến khẩu súng của cô, nhớ đến kỹ thuật bắn súng chính xác của cô, anh ta mặc định chấp nhận lựa chọn của cô.
Trên xe treo một sợi xích sắt, trên đó khắc hai chữ “Hứa Khâm.”
“Tên anh?” Tống Lạc hỏi.
“Ừ.” Hứa Khâm gật đầu rồi nhớ ra vẫn chưa biết tên cô: “Cô thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây