Những dây thần kinh im lìm đang điên cuồng nhảy múa.
Đầu ngón tay co giật nhẹ, khao khát và tham lam muốn bóp chặt lấy cái cổ mảnh khảnh thon dài của đối phương, chỉ cần bẻ nhẹ một cái là có thể phát ra âm thanh tuyệt vời vô cùng.
Thời gian kéo dài trong ánh mắt của hai người.
Cảm giác méo mó gấp lại trong không khí che khuất tầm nhìn của những người khác.
“Tống Lạc.” Quý Từ Vô đột nhiên nở một nụ cười lạnh lẽo có thể gọi là dịu dàng, giọng nói êm ái chậm rãi vang lên: “Sự sống quá mong manh, đặc biệt là những người già yếu không có sức chống cự, tôi nghĩ, cô hẳn không muốn ba mẹ già của mình rơi vào tình cảnh như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây