Tiếng của bà Chu làm Thẩm Tuân cau mày, giây tiếp theo——
Hai dây leo màu xanh lục đột nhiên xuất hiện, quấn lấy chân của bà Chu và Chu Văn Hạo, dây leo uốn lượn bay lên, treo ngược hai bà cháu trong tiếng hét chói tai.
Một giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi vang lên: “Còn chưa đánh mà đã khóc như vậy, nếu không để lại chút dấu vết nào thì chẳng phải là uổng phí cho hai người sao?”
Dây leo mọc ra vô số dây leo nhỏ dai, quất mạnh vào mặt bà Chu và Chu Văn Hạo.
Trái một cái, phải hai cái, rồi cả hai bên cùng quất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây