Trong làn nước mắt mơ hồ, Hồ Linh Linh cảm thấy một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu mình.
Cô ấy ngây người nhìn Tống Lạc xuất hiện bên cạnh mình, mũi ngửi thấy hương thơm mát lạnh thoang thoảng từ mái tóc cô.
Giọng nói khiến người ta cảm thấy an toàn vô cùng vang lên bên tai:
“Khóc cái gì, cướp lại là được rồi.”
Hồ Linh Linh không khóc nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây