“Cô Thiệu, hộp cơm đó thực sự là của chúng tôi, trong đó còn có một cái đùi gà và một ít rau còn thừa lại sau khi ăn cơm hộp của đoàn phim, chúng tôi muốn đem về để tối ăn tiếp nên mới kiếm hộp đựng, không tin thì cô cứ mở ra xem sẽ biết.” Ông cụ đau lòng lau nước mắt cho Vị Vị, lúc nhìn về phía Thiệu Vân Thủy, một ông cụ xưa nay luôn cười vui vẻ thân thiện mà giờ khắc này lại cứng rắn đến lạ.
Ông cụ không muốn Vị Vị phải gánh cái tội trộm đồ trên lưng, hơn nữa còn là bị vu oan.
Cơm hộp của đoàn phim khá là tốt, mỗi người được một cái đùi gà, ông cụ không nỡ ăn nên thường để phần lại để buổi tối về hâm nóng cho Vị Vị ăn, ngờ đâu lại chẳng đợi được đến bữa tối đã có chuyện rồi.
Thiệu Vân Thủy đương nhiên không muốn mở hộp cơm ra, nhưng vì Sở Phi Niên đang ở đây, mà mấy người hóng hớt cũng đã xúm lại vây xem.
Cô ta nhìn ông cụ, nhíu mày nói: “Tôi mua khá ít mì, hai ông cháu các người ăn hết rồi lại lấy hộp cơm của đoàn phim ngụy trang nên mới không lo ngại chứ gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây