Sở Phi Niên cười nói: “Ví dụ như, nếu tôi thường xuyên nghe thấy một giọng nói kêu gọi tôi, tôi không biết người đó là ai, cũng không biết tại sao người đó lại gọi tôi, thậm chí khi nghe người đó gọi thì hồn tôi bắt đầu rời khỏi xác, điều này thì chứng tỏ chuyện gì? Có cách giải quyết hay không?”
“Cô cũng…” Đường Tư Thu thốt lên, rồi vội vàng che miệng, không nói tiếp, đối diện với gương mặt cười như có như không của Sở Phi Niên, cô ấy cứng đờ, ánh mắt lóe sáng, xấu hổ cười.
Dương Tây nhìn chằm chằm Sở Phi Niên, ánh mắt phức tạp, nhưng không hỏi gì cả, quay sang hỏi Đường Tư Thu, cô ấy không hoảng hốt nữa mà bình tĩnh hơn: “Theo như cô Sở nói, Thu Thu, cô có cách giải quyết không?”
Vì Dương Tây gọi một tiếng “Thu Thu” này, Đường Tư Thu hưng phấn hơn, cô ấy hắng giọng, làm dịu tâm trạng bản thân rồi nói: “Nếu gặp phải tình huống này, bình thường có 2 nguyên nhân, một là có người biết được ngày sinh tháng đẻ hoặc tóc của cô, cố tình hồn cô lìa xác, đang muốn hại cô, nhưng nếu là chuyện này, thì chuyện kêu gọi trong mơ không kéo dài lâu, cùng lắm chỉ một hai lần, hoặc có người lợi hại hơn, chỉ cần một lần là thành công.”
Cô ấy dừng lại một chút hớp một ngụm nước rồi nói tiếp: “Nguyên nhân thứ hai, đó là không biết tại sao, có một người có ràng buộc linh hồn với cô đang tìm kiếm cô, người đó rất muốn tìm được cô, nên suy nghĩ trong lòng tạo thành niệm lực, vì vậy cô nghe thấy lời kêu gọi, thậm chí hồn lìa khỏi xác. Theo cách thông thường mà nói, bây giờ giao thông đã thông thuận hơn nhiều, nếu thật sự muốn tìm thấy cô, chỉ cần có lòng, thì tìm được rất dễ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây