“Được rồi.” Cuối cùng ông Hà cũng lên tiếng. Ông ta quát lên, ngắt câu kế tiếp của bà ta, ánh mắt nhìn Hà Vũ Kỳ đã thay đổi, không còn vẻ dung túng thường ngày, lạnh lùng nói: “Con đã trưởng thành rồi, cũng là lúc con phải gánh vác trách nhiệm thuộc về mình.”
Nói xong, ông ta không để ý bà Hà và Hà Vũ Kỳ phản ứng ra sao. Ông ta quay về phía đại sư Đỗ, nói: “Đại sư Đỗ, cảm phiền ngài có thể truyền đạt ý của chúng tôi cho con hồ ly kia rồi mời nó đến được không? Tôi sẽ đàm phán với nó.”
“Tôi chỉ phụ trách mời nó đến đây thay các người thôi, chuyện sau đó tôi mặc kệ.” Đại sư Đỗ nói.
Người nhà họ Hà đều gật đầu, đến khi đại sư Đỗ nói Đỗ Song đi chuẩn bị, bác cả nhà họ Hạ nhìn ba người nhà ông Hà, thở dài, tỏ ra không nỡ và bất đắc dĩ nói: “Nhân lúc đại sư Đỗ bên kia còn chưa chuẩn bị xong, các người có gì muốn nói thì nói cả đi. Vũ Kỳ à, con...”
Ông ta nhìn Hà Vũ Kỳ, lời đã tới miệng lại bị vẻ mặt của Hà Vũ Kỳ dọa không nói ra được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây