Tuy miếu Sơn Thần vẫn cũ nát, nhưng ít ra nhìn sạch sẽ hơn trước đây.
Sở Phi Niên vẫn còn đang loay hoay bên cạnh miếu Sơn Thần, xung quanh miếu Sơn Thần đều là cây cối, những cây này đều đã có tuổi đời nhất định, một số cây đã chết, nhưng trên thân cây phủ đầy dây leo, nhìn vẫn xanh tốt.
“Cô đang tìm gì vậy?” Hoa Lâm Cảnh hỏi.
Sở Phi Niên đứng thẳng dậy, phủi tay, ngước mắt nhìn: “Tôi đang tìm một cái cây, cái cây sống lâu nhất trên ngọn núi này.”
Nhưng cô đã đi một vòng quanh núi, không tìm thấy cái cây đó, trong trí nhớ cũng không có ấn tượng gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây