“Viết thế nào được? Công ty các cậu còn có thể biết ngày nào mình chết à?” Đoàn Thiếu Dương kinh ngạc hỏi.
Hồ Cưu lắc đầu: “Thời gian chết chính là ngày chúng em tham gia team building, sau đó dập đầu ba cái, sếp nói điều này có nghĩa là chúng em từ biệt quá khứ, từ giờ phút này bắt đầu một cuộc sống mới.”
Sau khi Hồ Cưu nói xong, trong phòng chìm vào một sự im lặng kỳ lạ.
Hồ Nhàn mấp máy môi, rồi lại ngậm miệng, có lẽ là muốn chửi không biết bắt đầu từ đâu.
“Các cậu đây tự tìm đường chết đấy.” Úc Tinh Hà lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây